Đôi khi, chúng ta cảm thấy cuộc sống này thật hết sức vô vị. Vô vị với những gương mặt ta gặp mỗi ngày nơi công sở. Vô vị với hàng chuỗi việc làm lặp đi lặp lại không có hồi kết. Nhưng có một nghịch lý là chúng ta nhàm chán với những điệp khúc mỗi ngày nhưng đồng thời đa số chúng ta cũng ngại và sợ phải thay đổi, sợ gặp những người mới, sợ đủ thứ.
Tại sao vậy? Hà cớ gì cái tôi ấy sợ hãi khi phải thay đổi diều gì khác với chúng ta đã quen thuộc?
Chúng ta sợ vì chúng ta không biết trước được điều gì sẽ phải đối mặt sau những thay đổi ấy. Chúng ta sợ hãi tương lai của chính mình.
Điều ta không biết, không đoán được luôn là điều kinh khủng và khiến chúng ta sợ hãi nhất. Thế nhưng, tại sao chúng ta lại sợ hãi những điều chúng ta chưa từng đối mặt hay gặp phải?
Đơn giản vì chúng ta thiếu niềm tin vào bản thân. Sợ chúng ta sẽ không đủ sức để thích nghi với môi trường mới, công việc mới hay gặp gỡ một người xa lạ. Khi không đủ niềm tin vào chính mình, con người sẽ ngại bước đi đến những nơi mới mẻ
Chúng ta cũng vậy. Ngại thay đổi và sợ hãi chỉ vì chúng ta thiếu niềm tin vào chính bản thân mình.
Tản mạn chút khi nghĩ về ước mơ làm giàu của các bạn trẻ hiện nay. Nhiều người rất tài giỏi vì họ dám nghĩ, dám làm, dám thay đổi và dám chấp nhận thất bại.
Còn bạn, nếu như bạn thậm chí không dám ước mơ, mọi chuyện chỉ là con số không !